Br. Huynhquảng
Ông Steve Covey là tác giả cuốn sách nổi tiếng, Bảy Thói Quen của Người Thành Đạt, đă kể một câu chuyện mà làm cho những ai khi nghe câu chuyện có thể phần nào giúp họ cẩn trọng hơn trong việc xét đoán, nhưng cũng nhạy bén hơn trong cái nh́n bao dung và sâu rộng hơn.
Trong một chuyến tàu điện ngầm tại New York vào sáng Chủ Nhật, ông Steve cùng nhiều hành khách đang ngồi yên lặng thoải mái trong toa tàu và đang cảm hưởng bầu khí yên tỉnh. Đến một trạm dừng, một người đàn ông và vài đứa con nhỏ của ông bước lên. Những đứa bé này không chịu ngồi yên vào nghế của ḿnh, nhưng chúng lại chạy lui chạy tới và la hét lớn tiếng trong toa tàu. Ông Steve cảm thấy khó chịu và tự hỏi tại sao người đàn ông này lại để con cái ḿnh gây ồn ào trên toa tàu như vậy. Những đứa trẻ ấy mỗi lúc mỗi gây ồn ào và xáo trộn hơn trong toa tàu. Dần dần, ông Steve cũng nhận thấy sự khó chịu ra mặt của các hành khách khác. Cuối cùng, v́ không thể chịu nổi, ông Steve đứng lên và tiến vế phía người đàn ông vừa mới lên tàu và nói. “Thưa ông, con cái ông làm phiền mọi người quá, ông có thể bảo chúng ngồi yên vào nghế được không?” Người đàn ông nh́n ông Steve và nói, “Ông nói đúng. Tôi cũng muốn làm điều ǵ đó cho chúng. Chúng tôi vừa từ bệnh viện trở về v́ mẹ của chúng vừa mất cách đây một giờ. Chính tôi cũng không biết tôi phải làm ǵ bây giờ; và tôi nghĩ những đứa con tôi cũng vậy.”

(ảnh trungtam.hocmai.vn)
Quí vị và các bạn thân mến, câu trả lời của người đàn ông làm cho ông Steve tê tái và lặng người. Ông Steve đă nh́n mọi người theo tiêu chuẩn của ông, và cũng muốn họ nh́n theo cách của ông, nên ông đă không thấy được nổi đau của người đàn ông vừa mất vợ, và những đứa trẻ vừa mất mẹ. Những lời xin lỗi của ông Steve đến ngay sau đó, nhưng dường như bầu khí nặng nề bao trùm trong tâm hồn của ông Steve và cả toa tàu.
Kinh nghiệm của ông Steve Covey cũng chính là kinh nghiệm của mỗi chúng ta trong cuộc sống thường nhật. Chúng ta dễ dàng “chụp mũ” người khác bằng những hiện tượng bên ngoài và kết án họ một cách nhanh chóng theo lối suy nghĩ chủ quan của ḿnh. Một hành động xem chừng như không hợp lư của người thân ḿnh; một câu nói xúc phạm đến ḿnh; một cử chỉ gây bực bội cho ḿnh… Những điều đó đều có nguyên nhân của nó. Có thể những người ấy muốn hăm hại ḿnh, hạ thấp phẩm giá của ḿnh, nhưng biết đâu những con người đă xúc phạm chúng ta đó, họ cũng mang trong tâm hồn một nỗi đau thầm kín, một sự mất mát, hay một vấn đề nan giải mà họ mới gặp phải th́ sao? Biết đâu những người đó vừa bị mất việc làm, vừa bị một người bạn phản bội; hay có khi người thân của họ vừa gặp tai nạn th́ sao? Có thể người gây lỗi cho chúng ta cũng là nạn nhân của một sự hiểu lầm nào khác vừa giáng xuống trong cuộc đời họ th́ sao?
Các bạn có bao giờ thử suy nghĩ về vấn đề này chưa? Có bao giờ bạn thấy được nỗi đau của người mà theo bạn là không thể tha thứ được? Bạn có thử nh́n xa hơn một chút và nh́n sâu hơn một chút để khám phá những ǵ đang ẩn sâu trong tâm hồn của con người mà ḿnh không thể tha thứ ấy chưa?
Bạn thân mến, để chúng ta có khả năng tha thứ cho người khác một cách chân thật, chúng ta cần học biết cách nh́n đằng sau của sự kiện, bên trong của sự kiện hơn là vội vàng xét đoán và phản ứng theo thành kiến cá nhân ḿnh. Trong gia đ́nh cũng như ngoài xă hội, chúng ta ít nhiều đều nghe thấy những cuộc căi vả, mất mối dây thân t́nh chỉ v́ là do sự hiểu lầm và thiếu khả năng nh́n đằng sau và bên trong của mỗi sự kiện. Trong giây phút này, tôi mời bạn hăy thử áp dụng cách nh́n xa hơn một chút về người khác. Với cái nh́n bao dung và thấu đáo ấy, chắc chắn bạn sẽ bước những bước tiến lớn lao trong tiến tŕnh học làm người và sống như con người trong năm này.
[Nguyệt San Mạch Sống thuộc hệ thống truyền thông của BPSOS: http://www.machsong.org.]