Nguyễn Thị Bùi
Học viên lớp Bạn Đồng Hành
Trong một buổi thăm viếng một Trung Tâm Cao Niên ở vùng Bắc Virginia, tôi được biết một vị cao niên khả kính. Bà khoảng 82 tuổi. Bà sinh hoạt ở đây rất thường nhưng tinh thần xuống thấp. Người đàn bà cao niên này kể với tôi rằng mọi người đều bỏ rơi bà, bà có cảm tưởng ḿnh là một người vô tích sự, là gánh nặng cho gia đ́nh và cả cho trung tâm cao niên này nữa.
Sau khi lắng nghe bà tâm sự, áy náy cho hoàn cảnh bà, tôi nhận thấy rằng bà là người thích sưu tầm vỏ ốc. Bà sưu tầm tất cả loại vỏ ốc, có khi bà nhặt ở ngoài bờ biển như tại Virginia Beach. Tôi cũng được biết rằng bà không ngần ngại chi tiêu một số tiền lớn trong việc t́m mua những vỏ ốc mà bà ưa thích tại các cửa hàng bán quà biếu khắp mọi nơi tại các tiểu bang mà bà đặt chân tới. Vị cao niên khả kính này là một tín đồ Công Giáo ngoan đạo; bà chia sẻ với tôi rằng với số lượng vỏ ốc quí báu trên bà muốn tạo ra một đề mục hữu ích. Bà gợi ư là muốn tạo dựng một máng cỏ với số lượng vỏ ṣ đủ loại. Tôi ca ngợi ư kiến sáng tạo đó. Bà hăng hái kể tiếp là bà sẽ làm một máng cỏ trong đó có cả Chúa Hài Đồng Giêsu, Đức Mẹ Maria và ông Thánh Giuse bằng bộ sưu tầm vỏ ốc của bà. Tôi khuyến khích bà nên thực hiện dự án của bà và xin đóng góp nếu bà cho phép. Tôi khen ngợi hết ḷng khi bà đă hoàn tất máng cỏ đầu tiên bằng vỏ ốc. Sau nhiều lần viếng thăm kế tiếp, số máng cỏ vỏ ốc đă tăng lên trong pḥng bà.
Một buổi Chủ Nhật đẹp trời, bà và tôi cùng con gái bà đi nhà thờ để cùng trưng bày tác phẩm của bà cho mọi người thưởng thức. Ai nấy trong nhà thờ đều có vẻ thích thú và hỏi mua ngay. Già, trẻ, đều hỏi: “Tác giả những máng cỏ này là ai? Ai tạo ra tác phẩm nghệ thuật này?” Lúc đó, khi tôi nh́n bà, thấy bà mỉm cười thật tươi, một nụ cười măn nguyện. Tôi biết rằng bà rất sung sướng. Tôi khen bà là một kiệt tác gia, mọi người trong nhà thờ đều trầm trồ khen ngợi và muốn mua máng cỏ đem về. Ngay cả trẻ em cũng hân hoan thích thú không kém, ước ao có được những máng cỏ độc đáo này trưng bày tại nhà để đón mừng Lễ Giáng Sinh. Vui lây, tôi khen ngợi: “Bà là một kiệt tác gia nổi tiếng rồi đó. Mọi người đều trầm trồ trước sáng tác độc đáo của bà.” Nhận thức tiếp là bà đă có một liên hệ mật thiết với mọi người, cũng như với gia đ́nh bà. Bây giờ bà nghĩ rằng bà không bị bỏ rơi, nghệ thuật làm máng cỏ rất có ư nghĩa cho sự đóng góp vào sinh hoạt của cộng đồng, mà bà là một thành phần hiếm hoi trong đó.
Mạch Sống 61 - 08/07