Thay Đổi Cách Nhìn
Date: Monday, April 16 @ 16:12:08 EDT
Topic: Cồn Dầu


Một người tị nạn
B
angkok 18/02/2012

Chúng ta thường cho rằng cuộc sống sẽ tốt đẹp và có ý nghĩa hơn một khi chúng ta lập gia đình, sinh con v.v. Sau đó chúng ta vỡ mộng vì con cái chúng ta còn quá nhỏ, và tự nhủ rằng mọi việc sẽ tốt đẹp hơn một khi chúng lớn khôn. Và chúng ta lại thất vọng khi con cái của mình đến tuổi niên thiếu vì chúng ta lại phải chăm sóc và lo lắng cho chúng. Chắc chắn chúng ta sẽ hạnh phúc hơn khi các con trưởng thành. Chúng ta lại tự nhủ rằng cuộc sống rồi sẽ tốt đẹp hơn một khi gia đình được ổn định, khi chúng ta tậu được một chiếc xe đẹp hơn, khi chúng ta đi nghỉ hè thoải mái, và cuối cùng là khi chúng ta được về hưu. Đấy là khi chúng ta đang sống tự do trên một đất nước dân chủ. Và hiện tại đây, chúng ta đang xin tị nạn, chúng ta đang mong mỏi điều tốt đẹp gì? Chúng ta mong có tiền để trang trải cuộc sống hiện tại đầy khó khăn này, mong sớm được quy chế, mong sớm được định cư ở quốc gia thứ ba…



Sự thật là không có một thời điểm nào tốt đẹp và hạnh phúc bằng hiện tại cả. Nếu không đúng, vậy thì thời điểm nào là hạnh phúc nhất? Cuộc sống của bạn luôn bị quay cuồng bởi các thách đố, các đòi hỏi và yêu cầu. Tốt nhất là bạn nên nhận thấy rằng hiện tại là thời gian hạnh phúc nhất của mình mặc dù cuộc sống đầy rẩy khó khăn và muộn phiền. Bởi vì bạn mong sớm được công nhận quyền tị nạn? Điều đó có đến ngay với bạn không? Hay là nó đang ở giai đoạn tương lai? Mong sớm được định cư? Cũng chỉ là tương lai thôi. Thế hiện tại bạn đang như thế nào? Bạn có sức khỏe không? Bạn đang có tinh thần khỏe mạnh không?

Một thời gian rất lâu, tôi cứ ngỡ rằng cuộc đời của tôi sắp bắt đầu. Một cuộc đời, cuộc sống thật sự. Nhưng lúc nào cũng có nhiều việc xảy đến, một thử thách phải vượt qua, vài công việc còn phải hoàn tất, vài việc khác cần phải phân chia, còn vài hóa đơn phải thanh toán hằng thánh. Sau đó, thì cuộc sống của ta sẽ bắt đầu. Cuối cùng tôi mới khám phá ra rằng, chính những sự việc này là một phần của đời sống chúng ta, như chúng ta đang xin tị nạn đây, một phần cuộc sống của chúng ta đó, chúng ta nghĩ rằng khi chúng ta đến được đất nước thứ ba thì cuộc sống mới bắt đầu?

Chúng ta sẽ làm tất cả để có một cuộc sống được tốt đẹp hơn? Còn đời sống tị nạn này không phải là cuộc sống? Bởi vì chúng ta chẳng có thể làm gì được? Chúng ta trách mình vô dụng? Chính chúng ta đã đang đổ thừa cho hoàn cảnh tị nạn dẫn đến chúng ta vô dụng, dẫn đến cuộc sống này không tốt đẹp, không có ý nghĩa?

Bạn mong tương lai cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn? Khi có điều kiện sẽ thay đổi cuộc sống? Chúng ta luôn: "Nếu như thế này thì nó sẽ là như thế này, sẽ tốt hơn".

Từ cái nhìn này tôi thấy được rằng không có con đường nào đi đến hạnh phúc cả. Hạnh phúc chính là con đường chúng ta đang đi... Do đó hãy trân quý và tận hưởng mọi phút giây. Không nên chờ đợi nữa, chờ đợi có qui chế, chờ đợi được đi định cư, chờ ngày từ giã cõi đời, ngày tái sinh… trước khi quyết định sống thật hạnh phúc. Hạnh phúc là hành trình, chứ không phải là điểm đến. Không có một giờ phút nào quý cho bằng… hiện tại! Hãy sống và hưởng từng giây phút.

Cuộc sống rất ngắn ngủi. Và bạn đã có quyết định chưa? Tiếp tục cuộc sống mơ về tương lai, hay sống cho hiện tại ngày hôm nay? Có những lúc trong đời ta bỗng thấy vô cùng thiếu thốn sự có mặt của một người nào đó. Ta mơ thấy những người đã mang cho ta hạnh phúc. Ta mơ ước được đến những nơi mà ta hằng mơ tưởng, bởi vì chúng ta chỉ có một đời để mà thực hiện những giấc mơ trên. Và trong cuộc hành trình ta sẽ được. Vừa đủ niềm vui để có thể thưởng thức vị ngọt của cuộc đời. Vừa đủ chứng nghiệm để trở nên can cường dũng mãnh. Vừa đủ khổ đau để thấy giá trị của cuộc đời. Vừa đủ hy vọng để thấy mình đang còn hạnh phúc.

Những người hạnh phúc không phải là những người sang trọng hơn mọi người mà là những người biết tận dụng những gì mình đang có. Hạnh phúc đang chờ đợi những người biết khóc, những người đã khổ đau, những người đang đi tìm, những người đã hy sinh, những người biết yêu. Bởi vì chỉ những người đó mới biết giá trị quan trọng của những kỷ niệm khó quên. Hãy quên đi những lỗi lầm, những niềm đau, nỗi khổ của quá khứ

Trong lúc này đây, hầu như người tị nạn chúng ta đang phải chờ đợi sự quyết định của Cao Uỷ TN/LHQ. Người chưa được giấy NI thì mong có giấy; người chưa phỏng vấn thì mong phỏng vấn; người phỏng vấn rồi thì mong có qui chế, người có qui chế thì mong được đi định cư… Nhưng có vẻ như Cao Uỷ TN/LHQ không quan tâm đến điều mà người tị nạn như chúng ta đang mong mỏi. Tâm trạng của người tị nạn chúng ta đang thực sự hoang mang, tâm lí lo sợ, không biết mình sẽ đi về đâu… Tôi viết bài này đây chỉ mong người tị nạn chúng ta lạc quan hơn trong cái nhìn cuộc sống. Vì những điều chúng ta thực sự lo sợ đó, chúng ta không hề quyết định được, không biết giải quyết như thế nào, chỉ biết chờ đợi… Do đó hiện tại chúng ta hãy chấp nhận cuộc sống tị nạn này như một phần đời sống của chúng ta, và làm cho đời sống hiện tại này tốt đẹp hơn.

Tôi xin mượn một câu trong quyển sách "Thông Điệp Hy Vọng & Trách Nhiệm" của Tiến Sĩ Nguyến Đình Thắng – Giám Đốc Điều Hành BPSOS – "Thời gian là thứ tài nguyên không thể thiếu và vô cùng hiếm hoi. Làm gì cũng phải có thời gian, và ngay cả không làm gì thì thời gian cũng lừng lững trôi đi". Chính ngay lúc này đây, chúng ta đang sống cuộc đời tị nạn, không làm gì cả, nhưng thời gian vẫn lừng lững trôi đi, có người bỏ một năm, có người bỏ hai năm, có người có ba năm… Bạn có thấy quá uổng phí thời gian không? Vậy chúng ta hãy bắt tay ngay vào làm những gì có thể để cuộc sống tị nạn này tốt đẹp hơn, bạn nha.







This article comes from Mach Song - Life Stream
http://www.machsong.org

The URL for this story is:
http://www.machsong.org/modules.php?name=News&file=article&sid=2395