Vu Lan Nghĩ Về Mẹ
Date: Monday, August 08 @ 15:48:40 EDT
Topic: Truyện Ngắn


Thanh Thái                                         

phattuhatinh.comMẹ ơi, đã bao năm rồi con không còn được nhìn thấy Mẹ, dù bóng hình Mẹ vẫn in đậm trong ký ức con, dù dòng máu của Mẹ vẫn luân lưu trong huyết quản con, dù tiếng nói tiếng cười của Mẹ vẫn như còn văng vẳng đâu đây...

Mẹ ơi, chín tháng mười ngày Mẹ cưu mang con trong bụng Mẹ, biết bao vất vả nhọc nhằn, bao nặng nề mệt mỏi. Rồi đến ngày con chào đời, Mẹ đã chịu biết bao đau đớn, bao nguy hiểm để có được con. Từ đó Mẹ đã nuôi con bằng dòng sữa ngọt ngào của Mẹ, đã ôm ấp con trong lòng Mẹ, đã thao thức hằng đêm với con, đã bận rộn hằng ngày với con.



Còn con, con đã làm gì cho Mẹ vui? Con chỉ khóc, chỉ quấy, chỉ vòi Mẹ, vì Mẹ ơi, Mẹ có biết không, trước mắt con chỉ có Mẹ mà thôi.

Thật vậy Mẹ ơi, trước mắt con chỉ có Mẹ, nên tiếng nói đầu đời của con là hai tiếng: “Mẹ... Mẹ!” Vắng bóng Mẹ, con hờn, con khóc vì con chỉ muốn có Mẹ, tuy còn có Cha dỗ dành, có Ông Bà nâng niu, chiều chuộng.

Mẹ ơi, Mẹ biết không, Mẹ là tất cả, là nguồn yêu thương che chở. Có Mẹ, con yên tâm không sợ hãi, có Me,ï con vui sướng. Con ngã, con đau Mẹ dỗ dành; con bệnh, con ốm Mẹ ở bên, chăm nom, săn sóc. Mẹ cho con uống thuốc, Mẹ vuốt ve, an ủi con. Mẹ như đau cùng với con. Mẹ âu sầu lo lắng vì con cho đến khi con khỏi bệnh Mẹ mới vui cười.

Con đến tuổi đi học, Mẹ dạy con đánh vần; Mẹ dạy con tập đọc, tập viết; Mẹ dạy con tập ăn, tập nói; Mẹ dạy con cách đứng cách ngồi.

Nhớ khi con còn bé, mỗi buổi tối, đèn đường đã bật mà chưa thấy Mẹ về, con ra ngồi bậc cửa đợi Mẹ, chỉ lo Mẹ không về. Những khi trời mưa vắng Mẹ, con tìm Mẹ ở đâu!

Ôi, tình con trẻ thật ngây thơ nhưng quyến luyến biết bao.

Mẹ ơi, con đã lớn lên trong vòng tay êm ấm của Mẹ. Có Mẹ, đời con thật là hạnh phúc, thật là sung sướng, đầy đủ. Mẹ là cơm no, áo ấm, là trời cao biển rộng. Mẹ khôn ngoan, hiểu biết, dạy con từng chút, từ công việc trong nhà đến cách cư xử với mọi người, bà con, họ hàng, bè bạn. Mỗi khi gặp khó khăn ở trường, hoặc ngoài lối xóm, con chỉ việc hỏi Mẹ là mọi việc xong xuôi.

Mẹ ơi, Mẹ là dòng suối ngọt ngào, là bóng cây dịu mát để con nương tựa. Con còn nhớ, mỗi buổi đi học về là chạy vội vào nhà tìm Mẹ. Mẹ đi vắng, con ngẩn ngơ mong Mẹ chóng về. Thế mà có những lúc gần Mẹ, con vẫn giận hờn chỉ vì Mẹ không cho phép con mua đồ chơi tốn tiền , hoặc chơi đùa với vài đứa bạn không ngoan.

Thời gian trôi nhanh, đến nay con đã sanh con và làm mẹ, con mới thấm thía những lời khuyên của Mẹ khi xưa, để rồi khuyên dạy các con của con. Thật là: “Có nuôi con mới biết lòng của mẹ”.

Nghe con thơ của con gọi:”mẹ... mẹ”, âm hưởng vang lên kỳ diệu.  Từ  ba miền của nước Việt Nam: Mẹ, Me, Mạ, Má, hoặc ra thế giới vẫn một âm “M” gọi mẹ: Trung Hoa là Màmá, Nhật Bản là Mama, Ðai Hàn gọi mẹ là Ama, Thái Lan là Me, Matta.  Người Mễ gọi mẹ là Madre, Pháp là Maman, Mère. Tiếng Mỹ gọi mẹ là Mother, Mom, Mámi, tiếng Ðức là Mama. Mutter  v.v. Có thể nói tiếng Mẹ, vần “M”, vượt không gian, trở thành âm hưởng thiêng liêng, thuần nhất cho tình Con với Mẹ.

Trên thế giới có những ngày để con cái vinh danh mẹ: nước Mỹ có ngày Mother’s day, con tặng quà cho mẹ, đi ăn tiệm, đi chơi; nước Pháp có ngày Fête des mères giống như ngày Mother’s day của Mỹ. Người Việt Nam có lễ Vu Lan vào ngày rằm tháng bảy âm lịch. Lễ này theo dự tích Bồ Tát Mục Kiền Liên, dùng thần thông thấy mẹ bị đọa làm quỷ ở địa ngục, đói khát, đớn đau, vì khi còn sống bà quá ư độc ác. Ngài mang cơm đưa mẹ, nhưng cơm vừa tới miệng thì hoá thành than hồng, ăn không được.

Thương mẹ, Ngài trở về xin Ðức Phật cứu mẹ Ngài. Phật bảo hãy lấy ngày rằm tháng bảy là ngày chấm dứt mùa an cư kiết hạ của chư  Tăng, đem phẩm vật đến cúng dường Tam Bảo thì sẽ được vô lượng công đức, mới có thể cứu được mẹ cùng là cửu huyền thất tổ. Từ đó các dân tộc theo Phật giáo có tục lệ tổ chức ngày lễ Vu Lan để cầu siêu cho Tổ Tiên, Ông Bà, Cha Mẹ đã qua đời, và cũng là ngày báo hiếu Cha Mẹ còn sống.

Lễ Vu Lan có ý nghĩa thật hay, là phong tục thật đẹp, nhưng với riêng tôi năm nay lại gợn nỗi buồn vì tôi đã mất Mẹ. Ðã nhiều năm, ngày lễ Vu Lan, được cài trên áo bông hồng trắng, tôi đã bật khóc, tưởng niệm Tình Mẹ thân thương không còn nữa, khi cuộc sống chồng chất thêm tuổi đời.

Mẹ ơi, mất Mẹ rồi con chẳng có ai để tâm sự, chẳng còn ai an ủi khi gặp khó khăn.  Mẹ ơi, con quên sao được những lời khuyên dạy của Mẹ lúc con còn nhỏ, từ  việc vặt như lựa áo quần đến việc học hành, chọn bạn. Con thật hãnh diện đã có Mẹ hiểu con từng ly từng tý, Mẹ đã tin tưởng ở con, vui lòng chấp nhận quyết định của con và tha thứ những lỗi lầm.

Bạn đọc thân mến, nếu các bạn đang có mẹ, là niềm hạnh phúc trong tay, xin hãy trân quý và gìn giữ.

Xin hãy chăm nom, săn sóc Mẹ, xin hãy âu yếm hỏi han Mẹ bằng những lời dịu ngọt, thiết tha: “Mẹ ơi, con yêu Mẹ!”. Những lời này còn giá trị hơn ngàn lần bạc vàng châu báu.







This article comes from Mach Song - Life Stream
http://www.machsong.org

The URL for this story is:
http://www.machsong.org/modules.php?name=News&file=article&sid=2260