Một Tình Huống Khó Xử
Date: Saturday, May 29 @ 15:49:04 EDT
Topic: Quan Điểm


Bảo Vệ Niềm Tin

Ts. Nguyễn Đình Thắng

 

Trong chuyến đi mở đầu cho hành trình chuyển tải Thông Điệp Hy Vọng & Trách Nhiệm: 10 năm chuyển biến cộng đồng, thay đổi Việt Nam, tôi đã đứng trước một tình trạng khó xử. Một buổi tiếp xúc với đồng hương, do một số hội đoàn địa phương có nhã ý đứng ra tổ chức, bị trùng với buổi sinh hoạt hàng năm của một tổ chức bạn ở trong vùng. Sự trùng hợp này, lẽ ra có thể tránh được, dẫn đến mâu thuẫn và căng thẳng giữa hai bên. Càng gần đến ngày có buổi tiếp xúc, mối căng thẳng càng tăng.

 

Trước tình hình ấy, một số thân hữu gần xa và kể cả một số thành viên của BPSOS đề nghị huỷ bỏ buổi tiếp xúc đã được chuẩn bị từ cả tháng-địa điểm đã mướn và giấy mời đã gởi ra. Lập luận của họ chí lý: tránh tạo phản cảm bất lợi cho thông điệp cần quảng bá; nên lùi một bước để có thể tiến xa.

 

Thực tế không đơn giản.



Có một yếu tố, không thể thiếu, cần phải đưa vào bài toán đang cần tìm đáp số:  Nhóm người trẻ từ trước đến giờ tránh xa các sinh hoạt cộng đồng nhưng lần này, vì tin vào Thông Điệp Hy Vọng & Trách Nhiệm, đã tình nguyện tham gia trong ban tổ chức. Họ hăm hở lôi cuốn bạn bè, mời chào thân nhân mỗi người góp một tay. Qua các email trao đổi, tôi cảm nhận niềm phấn khởi trong lòng mỗi người. Họ hoàn toàn vô tư, không thuộc phe này hay phái nọ, nhưng rồi cũng trở thành mục tiêu của lời qua tiếng lại trong cộng đồng, của những truyền đơn và thư rơi. Nhưng họ không nao núng, không sờn lòng vì vững tin vào ý nghĩa của công việc.

 

Đột nhiên huỷ bỏ buổi tiếp xúc mà họ đã đổ công chuẩn bị và đã bắt tay thực hiện thì  có nghĩa là phụ lòng và phản bội niềm tin của họ. Tôi e rằng họ sẽ chẳng bao giờ muốn dấn thân phục vụ cộng đồng nữa.

 

Với yếu tố này, vấn đề không còn là giữ hay bỏ một buổi tiếp xúc với đồng hương. Vấn đề giờ đây một đằng là bảo vệ lợi ích của BPSOS và sự hữu hiệu của một công tác dài hạn, và đằng kia là gìn giữ tinh thần và niềm tin của một nhóm nhỏ thiện nguyện viên mà phần lớn tôi không quen biết và ở một nơi chốn mà BPSOS chưa từng hoạt động.

 

Và gần như tôi không phải cân nhắc để quyết định là phải gìn giữ tinh thần và niềm tin của nhóm người có lòng này. Với tôi chính đó mới là thể hiện trung thực nhất của thông điệp hy vọng và trách nhiệm. Tấm lòng và sự trong sáng của họ cho phép tôi hy vọng về tương lai của cộng đồng và tôi có trách nhiệm phải bảo vệ chúng bằng mọi giá, kể cả khi giá ấy là ích lợi của tổ chức và sự thuận lợi lâu dài cho công việc của mình. 

 

Cuối cùng buổi tiếp xúc cộng đồng cũng được kể là thành công, với khoảng 400 quan khách tham dự; nhiều người sau đó bày tỏ lòng thiết tha muốn tiếp tay để chuyển biến cộng đồng, thay đổi Việt Nam. Và điều đương nhiên nhưng không kỳ vọng đã đến: nhóm thiện nguyện kể trên đã quyết tâm dấn thân lâu dài, khởi đầu với một chương trình hoạt động cụ thể mà họ đã bắt tay thực hiện từng bước một.

 

Tôi mong rằng những thân hữu đã lo lắng, đã khuyên nhủ điều hơn lẽ thiệt, đã góp ý đề nghị đáp số, sẽ thông cảm với quyết định kể trên. Nó không xuất phát từ thái độ cố chấp, bất cần mà là kết quả của sự tuân thủ giá trị lõi của BPSOS: tuyệt đối tôn trọng và bằng mọi giá bảo vệ tự do và nhân phẩm của con người. Phản bội niềm tin của người khác để họ chới với, hụt hẫng và mất tín nhiệm cũng là một hành động vi phạm nhân phẩm.

 

Để tránh ngộ nhận, tôi đã gặp cả hai bên của sự mâu thuẫn để lắng nghe tâm tư và quan điểm của mỗi bên và rồi chân thành xin lỗi là đã vô ý góp phần tạo nên mối bất hoà không cần thiết. Tôi tin rằng, khi cùng chia sẻ niềm hy vọng dành cho và cùng hành xử trách nhiệm đối với cộng đồng, xã hội, và đất nước, cả hai bên rồi sẽ tìm ra mẫu số chung để hợp tác về lâu về dài.







This article comes from Mach Song - Life Stream
http://www.machsong.org

The URL for this story is:
http://www.machsong.org/modules.php?name=News&file=article&sid=1899