Mạch Sống Online
· Truyền Thông Mạch Sống
· Trang Nhà BPSOS
· Chống Nạn Buôn Người


Chuyên Mục

:: HÃY CỨU CỒN DẦU
:: ĐÒI TÀI SẢN
:: NGÀY VẬN ĐỘNG CHO VN

40 Năm Tị Nạn
An Toàn Lao Động
Bạo Hành Gia Đình
Chống Nạn Buôn Người
Chủ Quyền Quốc Gia
Cứu Trợ Thiên Tai
Di Dân & Nhập Tịch
Định Cư Nhân Đạo
Lịch Sử Qua Lời Kể
Mái Ấm Gia Đình
Nhân Quyền
Nhân Vật Trong Tháng
Phát Triển Cộng Đồng
Quan Điểm
Sống Đẹp
Sức Khoẻ
Tài Chánh
Tị Nạn
Thế Hệ Trẻ
Thư Toà Soạn
Tin Cập Nhật
Tin Sinh Hoạt
Tin Trang Nhất
Tin Tức Thời Sự
Truyện Ngắn
TPP
Tuổi Hạc
Tù Nhân Lương Tâm
Tự Do Tôn Giáo
Văn Khố Thuyền Nhân
Xoá Bỏ Tra Tấn

Chức Năng Thông Dụng
· Đọc Theo Chủ Đề
· Đọc Theo Số Báo
· Ghi Danh vào Email List
· Quảng Bá Mạch Sống
· Top 15
· Ý Kiến Độc Giả
· Liên lạc tòa soạn
· Gửi bài cho Mạch Sống
· Phiếu Đóng Góp
· Census 2010
· Tìm kiếm

Ghi Danh Nhận Tin
Ghi Danh Nhận Bản Tin Mạch Sống
Tìm Kiếm


Hit Counter
We received
27809647
page views since June 01, 2005
Thảm Thương

Cứu Trợ Thiên Tai

Một tuần sau trận bão chết người, đồng bào từng đợt tiếp tục đổ về khu Hồng Kông 4. Họ đã bị kẹt lại vì phải chờ nước rút để mở đường tản cư. Cũng có những người không phương tiện di chuyển, vì không có xe hay vì xe bị ngập nước, phải chờ có đồng hương nào cho quá giang thì mới tìm đường vượt hiểm. Hôm nay khoảng ba trăm người mới đến từ vùng Versailles, New Orleans và Biloxi, Mississippi.

Hình 1: Miếng khi đói bằng một gói khi no  (4424)

Nheo nhóc và nhớn nhác, họ thảm hại hơn những người đã tản cư từ tuần trước. Bao ngày cầm cự giữa biển nước, họ sinh tồn trong cảnh không điện, không điện thoại, không nước uống, không an ninh, không tin tức.



Nay thoát đến được Houston, chưa kịp hoàn hồn, họ bị “xốc” khi các trạm tạm trú tuyên bố không tiếp nhận thêm người vì hết chỗ. Có anh kia khi trận bão ập đến còn lênh đênh đánh cá ngoài biển. Thoát chết về đến nhà, không biết vợ con ở đâu. Ngoi ngóp đến được  Houston, anh may mắn được tá túc tại một chùa Phật Giáo. Anh chạy đến văn phòng của Uỷ Ban Cứu Người Vượt Biển nhờ tìm vợ và ba đứa con nhỏ.

Có hai đứa trẻ lạc cha mẹ, may có người quen đưa đến được Houston.  Vì không tìm ra cha mẹ của hai em, người quen tử tế này mặc dù thân mình lo chưa xong đã ngược xuôi xin vé máy bay để gởi hai em sang Portland, Orego sống tạm với thân nhân.

Có gia đình chia hai, theo hai đoàn người di tản khác nhau. Vợ dẫn mấy người con đi trước, quá giang với bạn bè. Chồng lái xe đi sau với số con cái còn lại. Trong sự hỗn loạn, họ lạc mất nhau. Vợ và mấy người con đến được Houston dớn dác đi tìm chồng và mấy người con còn lại.

Cũng có một số người còn kẹt thân nhân ở New Orleans không di tản kịp. Một chị phụ nữ dẫn con cùng với bà mẹ già tháo chạy nhưng người cha lớn tuổi bị kẹt lại. Chị lo lắng không biết cha mình, nếu sống thoát cơn lũ lụt, liệu có đủ lương thực cầm cự cho đến khi được cấp cứu, chưa kể tình trạng loạn lạc, cướp bóc.

Khi được báo tin là không còn chỗ ở, một bà cụ già dắt theo mấy đứa cháu quẹt nước mắt không biết phải đi đâu khi Chợ Hồng Kông 4 đóng cửa lúc 11 giờ đêm. Chai cứng sau một tuần lễ sống trong cảnh thiếu thốn và tiếp theo là chặng đường dài di tản, họ không ngờ rằngï gian nan còn đó.

Hình 2: Lấy quần áo cũ (4427)

Họ đứng, ngồi dọc theo vách tường của các cửa tiệm, nhà hàng. Cho con ngủ trong chiếc xe đẩy của tiệm bán thực phẩm, mấy bà mẹ moi lục trong núi quần áo cũ những gì còn có thể mặc được. Trong khi người lớn xếp hàng lãnh thực phẩm do các nhà hảo tâm cung cấp, một số trẻ nhỏ biến nắp thùng, hộp giấy và những vật dụng bỏ đi thành đồ chơi. Chúng thật vô tư, vô tội.

Ban chấp hành cộng đồng người Việt ở New Orleans, cũng vừa mới tản cư  đến, nhanh chóng bố trí công tác để điều động cuộc cứu trợ cho đồng hương. Họ bắc loa đọc thông báo để giúp thân nhân tìm nhau và hướng dẫn cho những người mới đến về các dịch vụ của chính quyền liên bang. Họ phục vụ trong sự thiếu thốn mọi bề.

Cuối ngày, có tin mừng. Một số nhà thờ Tin Lành người Mỹ sẵn sàng tiếp nhận người tị nạn mới đến. Ban chấp hành lập tức phân bổ số đồng bào đang cần nơi tá túc, vài chục người chỗ này, dăm bảy người chỗ kia. Cuối cùng ai nấy cũng có được chỗ nương thân qua đêm. Những đợt người sẽ đến ngày mai, ngày mốt chưa chắc được may mắn như vậy. Trong cảnh bấn loạn này, người ta chỉ có thể tính từng ngày.

Đến từ Bắc Virginia, tôi đứng giữa cảnh tang thương của đồng bào đang lâm nạn mà hồi tưởng đến những chuyến công tác ở các trại tị nạn mươi mười lăm năm trước. Giữa hoạn nạn và lầm than, người mình đã xích đến gần nhau hơn, đã đùm bọc và che chắn cho nhau. Và những nghĩa cử lạï thường đã nở ra để xoa dịu đi cơn đau của đồng loại.

Nguyễn Đình Thắng
Giám Đốc Điều Hành
Uỷ Ban Cứu Người Vượt Biển
Ngày 6 tháng 9, 2005

 

Posted on Wednesday, September 07 @ 18:34:02 EDT by admin
 
Related Links
· More about Cứu Trợ Thiên Tai
· News by admin


Most read story about Cứu Trợ Thiên Tai:
Phiếu Đóng Góp

Article Rating
Average Score: 0
Votes: 0

Please take a second and vote for this article:

Excellent
Very Good
Good
Regular
Bad

Options

 Printer Friendly Printer Friendly

 
Copyright 2005 by MachSong, Inc.
PHP-Nuke 2004 by Francisco Burzi
Mach Song Online.
Publisher: Nguyen Dinh Thang