Mạch Sống Online
· Truyền Thông Mạch Sống
· Trang Nhà BPSOS
· Chống Nạn Buôn Người


Chuyên Mục

:: HÃY CỨU CỒN DẦU
:: ĐÒI TÀI SẢN
:: NGÀY VẬN ĐỘNG CHO VN

40 Năm Tị Nạn
An Toàn Lao Động
Bạo Hành Gia Đình
Chống Nạn Buôn Người
Chủ Quyền Quốc Gia
Cứu Trợ Thiên Tai
Di Dân & Nhập Tịch
Định Cư Nhân Đạo
Lịch Sử Qua Lời Kể
Mái Ấm Gia Đình
Nhân Quyền
Nhân Vật Trong Tháng
Phát Triển Cộng Đồng
Quan Điểm
Sống Đẹp
Sức Khoẻ
Tài Chánh
Tị Nạn
Thế Hệ Trẻ
Thư Toà Soạn
Tin Cập Nhật
Tin Sinh Hoạt
Tin Trang Nhất
Tin Tức Thời Sự
Truyện Ngắn
TPP
Tuổi Hạc
Tù Nhân Lương Tâm
Tự Do Tôn Giáo
Văn Khố Thuyền Nhân
Xoá Bỏ Tra Tấn

Chức Năng Thông Dụng
· Đọc Theo Chủ Đề
· Đọc Theo Số Báo
· Ghi Danh vào Email List
· Quảng Bá Mạch Sống
· Top 15
· Ý Kiến Độc Giả
· Liên lạc tòa soạn
· Gửi bài cho Mạch Sống
· Phiếu Đóng Góp
· Census 2010
· Tìm kiếm

Ghi Danh Nhận Tin
Ghi Danh Nhận Bản Tin Mạch Sống
Tìm Kiếm


Hit Counter
We received
27813144
page views since June 01, 2005
MS117 - 04/12: Đơn Sơ - Chân Thật: Vị Ân Nhân Ẩn Danh

Sống Đẹp

Br. Huynhquảng

Vào ngày 14 tháng 5 năm 2010 vừa qua, một sự kiện rất nhỏ đã xảy ra cho một nhóm bạn đi chơi tại công viên Sea World, Orlando, tiểu bang Florida. Sự cố nhỏ đó không ảnh hưởng đến tình hình chính trị hay báo giới, nhưng nó có thể ảnh hưởng đến những người trực tiếp liên quan. Biến cố này đã khơi gợi và đề cao vẻ đẹp của đức tính đơn sơ chân thật nơi con người. May thay, vẫn còn những mẫu gương chân thật ẩn danh cho chúng ta noi theo. Mục Sống Sao Cho Đẹp xin nêu lên câu chuyện này để tỏ lòng biết ơn và ca ngợi vị ân nhân ẩn danh ấy.



Ba người bạn cùng tản bộ về hướng Shamu Stadium để chờ xem cuộc trình diễn cá voi. Trong khi chờ đợi, họ dừng chân mua một vài cây kem và tìm một bóng cây ngồi nghỉ mát. Đến giờ trình diễn, cả ba người cùng đi vào Shamu Stadium. Khi gần tới nơi, một người bạn sực nhớ là mình đã mất cái giỏ xách trong đó có tiền, thẻ tín dụng, và giấy tờ cá nhân giá trị. Cả ba người đều giật mình lo lắng vì không biết là đã bỏ quên cái giỏ ở đâu. Biết tìm đâu giữa một nơi có hàng trăm con người tấp nập qua lại. Cả ba vội vã quay lại chỗ bóng cây, nhưng cái giỏ xách đã không cánh mà bay! Trong khi đang sững sờ, bàng hoàng và chưa biết phải làm gì, họ tiến đến chỗ bán kem để tìm cách liên lạc với người bảo vệ. Tại đây họ đã nhìn thấy cái giỏ xách ấy và bà chủ quán kem đã trao lại cho chủ nhân. Bà cho biết là có một người hảo tâm đã nhặt nó và nhờ bà giữ giùm để trả lại cho chủ nhân, nhưng không cần cho bà biết tên của mình.

* * *

Quý bạn thân mến, câu chuyện trên xem chừng như rất đơn sơ, không đáng gì để chúng ta học hỏi, nhưng nếu xét về đức tính chân thật, thì câu chuyện này thật có ý nghĩa. Ý nghĩa của nó chính là vị ân nhân ẩn danh đã trao gởi cái giỏ xách vào nơi mà họ nghĩ là chủ nhân của nó sẽ quay lại; và chỗ gần nhất để tìm cái giỏ là quán kem. Vị ân nhân này đã rạng chiếu một sự trong sáng, đơn sơ rất tinh tuyền của một trẻ em; và đồng thời cũng biểu tỏ một khả năng nhạy bén phán đoán hoàn cảnh rất trưởng thành. Vị ân nhân đã không tận dụng hoàn cảnh để lấy tiền, thẻ tín dụng… nhưng chỉ đơn giản suy nghĩ: Cái gì không phải của mình thì không mở ra, không chiếm đoạt, và không giữ lấy. Đơn sơ chân thật như thế quả là một sự cao thượng của vị ân nhân, người đã vượt ra chính mình để chỉ nghĩ đến nỗi lo âu và hoảng loạn của người đã đánh mất chiếc giỏ xách.

Ngược lại với câu chuyện trên, vào năm 1994 khi tôi là một sinh viên, trong một lần làm quen để thực hành tiếng Anh với một sinh viên Mỹ tại Công viên Nhà thờ Đức Bà Sài Gòn, tôi đã không can đảm để nói lên sự thật, hay chỉ làm một cử chỉ ra hiệu để giúp người bạn tôi.

Trong khi đang nói chuyện với nhau, một vài người lạ xuất hiện phía trước chúng tôi. Họ tạo sự chú ý để chúng tôi nhìn vào họ. Tôi cảm thấy hơi lạ, quay lại phía sau, tôi liền thấy một anh người Việt ra hiệu cho tôi im lặng. Anh này đang nhẹ nhàng lấy đôi giày của anh bạn Mỹ phía dưới ghế đá. Tôi thấy họ làm điều gian và đồng thời tôi thấy tội nghiệp cho anh bạn Mỹ của tôi (vì mải mê giúp tôi thực tập tiếng Anh mà bị đánh cắp đôi giày), nhưng tôi lại không đủ can đảm để la lên, hay chỉ ra một dấu hiệu cho người bạn Mỹ biết để bỏ chân xuống hay quay ngược lại. Vô tình, tôi đã trở thành đồng lõa của kẻ cắp, và có thể dưới suy nghĩ của anh bạn Mỹ, tôi đã dàn dựng nên hoàn cảnh này để người kia lấy cắp giày. Tôi hổ thẹn về hành động yếu nhược của mình. Anh bạn Mỹ đã bị mất giày, tôi mất bạn, và quan trọng hơn là tôi mất cơ hội để làm chứng cho sự thật, sống cho sự thật. Hoàn cảnh xã hội dồn tôi vào sự phải im lặng, hay tôi im lặng vì tôi sợ bị liên lụy cho bản thân? Suy nghĩ lại, quy cho cùng, cũng chỉ là cái tôi ích kỷ hẹp hòi lấy mình làm trung tâm. Cái gì lợi cho mình thì làm, cái gì nguy hại đến bản thân thì tránh xa kẻo liên lụy.

* * *

Bạn thân mến, sự thật nói với nhau thì dễ lắm, nhưng muốn thực hành thì phải can đảm trong âm thầm. Thực vậy, đơn sơ chân thật xuất phát từ con tim chứ không từ bề ngoài. Sức mạnh của chân thật chính là chỗ đó. Mình hãy cùng nhau noi gương vị ân nhân ẩn danh trong biến cố tại Sea World trong sinh hoạt thường nhật nhé: Đơn sơ chân thật trong âm thầm.

Posted on Monday, April 30 @ 17:32:05 EDT by ngochuynh
 
Related Links
· More about Sống Đẹp
· News by ngochuynh


Most read story about Sống Đẹp:
Cái Bóp Ðựng Giấy Tờ

Article Rating
Average Score: 4
Votes: 1


Please take a second and vote for this article:

Excellent
Very Good
Good
Regular
Bad

Options

 Printer Friendly Printer Friendly

 
Copyright 2005 by MachSong, Inc.
PHP-Nuke 2004 by Francisco Burzi
Mach Song Online.
Publisher: Nguyen Dinh Thang