Mạch Sống Online
· Truyền Thông Mạch Sống
· Trang Nhà BPSOS
· Chống Nạn Buôn Người


Chuyên Mục

:: HÃY CỨU CỒN DẦU
:: ĐÒI TÀI SẢN
:: NGÀY VẬN ĐỘNG CHO VN

40 Năm Tị Nạn
An Toàn Lao Động
Bạo Hành Gia Đình
Chống Nạn Buôn Người
Chủ Quyền Quốc Gia
Cứu Trợ Thiên Tai
Di Dân & Nhập Tịch
Định Cư Nhân Đạo
Lịch Sử Qua Lời Kể
Mái Ấm Gia Đình
Nhân Quyền
Nhân Vật Trong Tháng
Phát Triển Cộng Đồng
Quan Điểm
Sống Đẹp
Sức Khoẻ
Tài Chánh
Tị Nạn
Thế Hệ Trẻ
Thư Toà Soạn
Tin Cập Nhật
Tin Sinh Hoạt
Tin Trang Nhất
Tin Tức Thời Sự
Truyện Ngắn
TPP
Tuổi Hạc
Tù Nhân Lương Tâm
Tự Do Tôn Giáo
Văn Khố Thuyền Nhân
Xoá Bỏ Tra Tấn

Chức Năng Thông Dụng
· Đọc Theo Chủ Đề
· Đọc Theo Số Báo
· Ghi Danh vào Email List
· Quảng Bá Mạch Sống
· Top 15
· Ý Kiến Độc Giả
· Liên lạc tòa soạn
· Gửi bài cho Mạch Sống
· Phiếu Đóng Góp
· Census 2010
· Tìm kiếm

Ghi Danh Nhận Tin
Ghi Danh Nhận Bản Tin Mạch Sống
Tìm Kiếm


Hit Counter
We received
27810988
page views since June 01, 2005
MS111 - 10/11: Bỡ Ngỡ Vì Ung Thu

Sức KhoẻTrần Minh Nguyệt

Tôi bị ung thư. Đó là điều tôi không thể nào ngờ được và cho đến tận bây giờ, sau khi đã hoàn tất việc chữa trị, tôi vẫn còn nuôi nấng một ý nghĩ rằng mình không thể nào mắc phải bị ung thư. Những phụ nữ trực hệ trong gia đình tôi bao gồm bà cố, bà ngoại và mẹ tôi đều có một lịch sử là sống khoẻ và rất thọ. Đến lượt tôi, tôi tự tin rằng mình sẽ nhận được di truyền từ người thân và luôn nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ lo lắng về một căn bệnh nan y nào.



Tôi sống lạc quan và yêu đời, luôn luôn hoạt động và yêu thể thao. Mọi sinh hoạt ngoài trời tôi đều luôn tham gia và say mê với những công việc mình làm. Tôi cảm thấy thật sung sướng và hạnh phúc khi có một gia đình thật tuyệt vời với hai đứa con trai, bốn đứa cháu và một người chồng biết nâng đỡ tôi về mọi mặt.

Cuộc sống của tôi cứ tiếp diễn và xoay quanh những hoạt động sôi nổi khiến tôi không bao giờ cảm thấy nhàm chán. Sức khoẻ tôi rất tốt và tôi ít khi nào bị bệnh. Cho đến một hôm tôi cảm thấy mỏi mệt và tăng cân trong khi tôi vẫn giữ chế độ ăn uống và hoạt động như thường lệ. Tiếp đó tôi bị táo bón và có cảm giác buồn nôn sau mỗi lần ăn xong.

Tôi còn nhớ năm đó tôi 57 tuổi, ở lứa tuổi đang trong thời kỳ mãn kinh. Tôi đã dứt kinh nguyệt vài năm trước đó, thế nhưng một ngày kia tôi thức dậy với một vệt máu trên giường. Tôi cảm thấy ớn lạnh ở sống lưng khi nhìn thấy nó bởi vì theo hiểu biết của tôi đó là dấu hiệu của một sự bất thường nào đó trong cơ thể, mà phải qua xét nghiệm mới có thể định ra bệnh được. Tôi thu xếp công việc để đi bác sỹ chuyên khoa thực hiện khám nghiệm.

Ngay sau đó tôi được giới thiệu đi siêu âm. Qua phẫu thuật nội soi, bác sỹ xác định là tôi đã bị ung thư và sẽ phải cắt bỏ tử cung. Mặc dù đã có sự chuẩn bị trước nhưng tôi vẫn cảm thấy như đất trời sụp đổ dưới chân. Trong thâm tâm tôi, bị ung thư có nghĩa là phải chết trong khi tôi còn nhiều chuyện chưa làm xong, còn nhiều hoài bão tôi chưa thực hiện được. Tôi muốn lo lắng nhiều cho chồng, con và cháu tôi. Tôi còn nhiều công việc dở dang. Tôi có cảm giác như ngày mai tôi sẽ chết ngay lập tức. Mọi sự lạc quan trước đó dường như tan biến hết trong khi đây là lúc tôi cần lạc quan nhất để chống chọi với những suy nghĩ tiêu cực trong đầu. Tôi luôn luôn bị xoay cuồng với những câu hỏi "tại sao": tại sao lại là tôi và tại sao tôi lại bị bệnh trong khi không có ai trong gia đình tôi có căn bệnh đó. Những kỷ niệm vui buồn trong gia đình cứ dần dần trở lại trong óc tôi như một cuốn phim quay chậm càng hành hạ tinh thần tôi hơn. Cảm giác tiếc nuối cuộc sống làm cho tôi suy sụp rất nhanh.

Chỉ trong ba tuần, cuộc sống tôi thay đổi hoàn toàn, từ một con người lạc quan, tôi giờ sống ủ rủ và luôn ưu phiền tiếc nuối. Tôi không thiết tha việc luyện tập vì tôi nghĩ rằng mọi cố gắng của tôi là vô ích vì tôi vẫn mắc phải căn bệnh đáng sợ đó. Việc xạ trị kéo dài một năm và khi bác sỹ thông báo với tôi rằng hiện tại tôi không còn nguy hiểm đến tính mạng. Tôi dần dần lấy lại niềm vui trong cuộc sống và trở lại với con người của mình trước đây.

Sự thật là tôi đã chấp nhận và đối diện những gì xảy đến trong cuộc đời và tôi đã vượt qua được những khó khăn cũng như những cảm xúc bi quan trong cuộc sống hàng ngày. Một điều tôi muốn nhắn nhủ với tất cả các phụ nữ là hãy quan tâm đến sức khoẻ của mình, đừng bao giờ ỷ y vào những điều mà mình cho là biết, hãy để ý đến những gì trên cơ thể mình nếu cảm thấy có điều gì bất thường, đi bác sỹ để khám nghiệm.

Trong điều kiện sống như hiện nay, chất độc hiện hữu khắp mọi nơi trong môi trường, trong không khí, trong thực phẩm, trong từng vật dụng bạn dùng hàng ngày. Những hóa chất đó thấm vào tế bào bạn hàng ngày, hàng giờ và gây nên căn bệnh mà bạn không hề mong muốn và nghĩ đến. Hy vọng với kinh nghiệm nêu trên do bản thân tôi có, các bạn nên đi làm Pap Tests khi cần, nó có thể cứu được mạng sống của các bạn.

Posted on Friday, September 16 @ 12:39:05 EDT by ngochuynh
 
Related Links
· More about Sức Khoẻ
· News by ngochuynh


Most read story about Sức Khoẻ:
Huyết Trắng và Viêm Âm Đạo

Article Rating
Average Score: 0
Votes: 0

Please take a second and vote for this article:

Excellent
Very Good
Good
Regular
Bad

Options

 Printer Friendly Printer Friendly

 
Copyright 2005 by MachSong, Inc.
PHP-Nuke 2004 by Francisco Burzi
Mach Song Online.
Publisher: Nguyen Dinh Thang