 |
Ghi Danh Nhận Tin |
|
 |
T́m Kiếm |
|
 |
Hit Counter |
We received 27231004 page views since June 01, 2005
|
|  | 
MS95 - 06/10: Viêm Xương Khớp |
BS Nguyễn Ư Đức
Ở người cao tuổi, Viêm Xương Khớp là loại bệnh rất thường xảy ra. Có lẽ đấy là chứng bệnh mà đa số các cụ thường than phiền với bác sĩ, nhất là khi thời tiết đổi thay.
Các cụ thường thấy đau ở những khớp gần đầu ngón tay, xương sống, đầu gối, hông và cổ tay và thường là do sự thoái hóa của xương và sụn gây ra. Nam nữ lăo nhân đều có thể mắc bệnh như nhau. Đôi khi, có nhiều vị cao tuổi bị viêm khớp mà không biết cho tới khi bác sĩ t́nh cờ chụp phim quang tuyến th́ thấy đă có bệnh từ bao giờ.

Chúng ta cần phân biệt bệnh Viêm xương khớp (Osteo Arthritis) với bệnh khớp viêm phong thấp (Rheumatoid Arthritis). Bệnh sau này có ở bất cứ tuổi nào, thường gây tổn thương cho nhiều khớp, nhất là ở đốt cuối ngón tay, ngón chân, cổ tay, đầu gối. Đôi khi bệnh lan tới các cơ quan nội tạng như tim, thận, phổi, giây thần kinh và gây ra những triệu chứng tổng quát như nóng sốt, mệt mỏi, biếng ăn, thiếu hồng huyết cầu, sụt cân cơ thể.
Posted by ngochuynh on Thursday, May 27 @ 12:27:23 EDT (2670 reads)
|
|
MS95 - 06/10: Cướp Biển và Trại Pulau Bidong |
Tràm Cà Mau
Vào chuyện: Trên một đảo nhỏ nằm giữa biên giới Việt Nam, Cao Miên và Thái Lan, không biết thuộc địa phận nước nào, có một gia đ́nh bốn người vui sống êm đềm. Ba cha con là người địa phương, đă t́nh cờ đến đảo sinh sống gần trăm năm. Nam đi vượt biên bị ch́m thuyền dạt vào đây. Ông Tư gả cô Hai cho Nam. Chú Ba là em cô Hai, mới mười lăm tuổi. Ông Tư dạy cho Nam và các con những món vơ nghệ gia truyền, gọi là những đường vơ Diệt Tây. Cô Hai có tài ném đá rất chính xác. Nam kể tiếp câu chuyện:

“Tôi đang sống những ngày tháng yên lành, thanh thản, hạnh phúc thần tiên trên hoang đảo, th́ một hôm chú Ba hoảng hốt chạy về báo cho biết, có một nhóm người đổ bộ lên từ băi sau. Chiếc thuyền neo ngoài băi nước sâu.
Chúng tôi thận trọng leo lên đỉnh cao ẩn nấp và quan sát. Tôi nhận ra được nhiều người ăn mặc theo lối Việt Nam, h́nh như họ đang ḍ xét t́nh h́nh trên đảo. Nh́n h́nh dáng chiếc thuyền và đám người đông lố nhố, tôi nhận ra ngay thuyền vượt biên. Tôi nói cho ông Tư biết, và đề nghị ḿnh phải nắm phần chủ động ngay ban đầu, để tránh bất trắc có thể xảy ra về sau. Chúng tôi ngại họ biết trên đảo chỉ có bốn người, khi túng, họ có thể làm liều. Chú Ba chạy về cḥi lấy bộ áo quần cho tội mặc, để ra tiếp xúc với nhóm người vượt biên. Tôi đi xuống băi làm những người đang đứng trên bờ cát hoảng hốt, sợ sệt muốn bỏ chạy. Tôi làm dấu cho họ có ư bảo đừng sợ, nhưng họ càng hoảng hốt hơn, chạy ào xuống nước định bơi trở lại thuyền. Tôi bắt tay làm loa, kêu lớn, bảo họ đừng sợ, không can ǵ đâu. Khi đến gần, có lẽ họ cũng chưa hết sợ v́ thấy tóc tai, râu ria tôi xồm xoàm. Khi biết tôi chỉ là cư dân trên đảo, họ cho biết là thuyền hư, thả neo sửa chữa. Tôi bảo họ cứ yên tâm, rán sửa thuyền cho xong rồi đi, đừng sợ ǵ cả, miễn đừng đi qua phía bên kia đảo. Đang nói chuyện, th́ một thanh niên nhào đến ôm chầm lấy tôi và kêu lên rối rít: “Anh Nam, anh Nam, làm ǵ mà ở đây? Trời đất ơi, sao mà râu tóc tùm lum thế này?”
Posted by ngochuynh on Wednesday, May 26 @ 11:11:22 EDT (3800 reads)
|
|
MS95 - 06/10: Yêu Nhau Cởi Áo Cho Nhau |
Hưng Yên
- Cũng chịu ông thật, mới nằm xuống chừng mươi, mười lăm phút là đă ngáy được ngay, trong khi "người ta" th́ trằn trọc măi đến một, hai giờ sáng mà vẫn chưa chợp mắt được!
- Ờ ờ dễ ngủ thế đấy, nhưng cũng chỉ được vài ba tiếng đồng hồ rồi hai mắt lại thao láo chứ có ngủ tiếp được đâu, sau đó th́ thấy đêm sao mà nó dài quá…!
Đó là câu "than thở" mà đôi vợ chồng già này thường hay thở vắn than dài với nhau như thế đấy các vị ạ! Nói ra th́ lại sợ bị chê là già rồi mà c̣n không nên nết, hay sẽ bị bà xă cằn nhằn cho là vạch áo cho người xem, lưng chứ ở với nhau đă 52 năm, con đàn cháu đống rồi mà chẳng khi nào phải sống xa nhau, trừ cái đận trên 6 năm ở tù cải tạo của Việt Cộng là nằm khác giường, chứ ngoài ra bao giờ cũng chỉ "chung một giường" thôi. Nó quen đi rồi, không nghe thấy tiếng thở của nhau, hay là lâu lâu không đụng vào nhau một tí th́ cứ thấy nó trống vắng làm sao ấy, không ngủ được, âu cũng là cái tật!
Posted by ngochuynh on Tuesday, May 25 @ 18:02:17 EDT (2564 reads)
|
|
MS95 - 06/10: 1.200 Công Nhân Công Ty Carimax Sàig̣n Đ́nh Công |
Khoảng 1.200 công nhân Việt Nam tại một nhà máy của người Hàn quốc đ́nh công đ̣i tăng lương v́ vật giá gia tăng. Quản trị viên Mai Đức Cường của nhà máy Carimax Sàig̣n cho biết rằng công ty đồng ư trả thêm mỗi tháng 100 ngàn đồng cho tiền xăng và phụ cho thợ máy mỗi tháng 50 ngàn đồng. Hầu hết công nhân chấp nhận đề nghị đó nhưng có một nhóm nhỏ kích động người khác tiếp tục đ́nh công. Carimax Saigon khởi sự sản xuất năm 1997, là chi nhánh của công ty Carimax Hàn Quốc. Chỉ số tiêu dùng ở Việt Nam tăng 8,5% trong quư một, so với cùng kỳ năm ngoái. Tháng trước đă có 12 vụ đ́nh công trên toàn quốc, theo báo Lao Động cho biết. Việt Nam cấm công đoàn độc lập hoạt động.
Posted by ngochuynh on Monday, May 24 @ 11:45:35 EDT (2296 reads)
|
|
MS95 - 06/10: Nên và Không Nên Khi Phỏng Vấn Việc Làm |
Ngọc Thanh Nguyễn
Hầu như ai trên quả đất này cũng có một số nỗi lo. Ví dụ, sống ở California th́ lo động đất; ở Lousiana th́ sợ trắng tay hoặc mất mạng v́ lũ lụt; ở New York, Michigan, Minnesota, Illinois, Gia Nă Đại, v.v. th́ lo băo tuyết mỗi mùa đông. Ngoài những mối lo đặc thù của mỗi địa phương, mỗi cộng đồng, hoặc mỗi cá nhân, đa số chúng ta có mối lo chung là nạn thất nghiệp. Thật vậy, nỗi lo này là nỗi lo chung toàn cầu hiện nay. Nếu tỉ lệ thất nghiệp giảm mạnh th́ công việc làm gia tăng, kinh tế phục hồi, và cuộc sống sẽ được ổn định hơn. Nếu được thế, hạnh phúc sẽ được tô son điểm phấn hơn. V́ vậy, chúng tôi xin gửi đến quư vị một vài góp ư, mong rằng sẽ giúp quư vị thành công hơn trong lănh vực t́m việc làm.
Posted by ngochuynh on Friday, May 21 @ 10:59:59 EDT (2114 reads)
|
|
MS95 - 06/10: Ngày Hiền Phụ |
Tuấn Nguyễn
Theo lịch sử Mỹ, ghi lại năm 1909, bà Sonora Smart Dodd (Mrs. John B. Dodd), 27 tuổi, sau khi nghe diễn thuyết về ngày Lễ Mẹ tại đền Spokane, bà muốn có một ngày đặc biệt để tôn vinh Cha của bà là William Smart. Mẹ bà chết ngay sau khi sinh đứa con thứ sáu và để lại cho cha bà năm đứa con thơ cùng với đứa con sơ sinh. Ông William Smart nuôi con một ḿnh trong một nông trại miền đông của tiểu bang Washington. Bà Dodd muốn nêu lên ḷng can đảm, hy sinh và t́nh thương con của cha bà khi đơn độc nuôi con. Để tỏ ḷng biết ơn cha, bà lấy tháng 6, tháng cha bà sinh ra, để làm ngày lễ. Ngày Lễ Cha đẩu tiên được tổ chức vào ngày 19 tháng 6 năm 1910 tại Washington nhưng phải tới năm 1966 mới chính thức.
Posted by ngochuynh on Tuesday, May 18 @ 11:18:20 EDT (2240 reads)
|
|
|  |
 |
Các Số Trước |
|
|