Mạch Sống Online
· Truyền Thông Mạch Sống
· Trang Nhà BPSOS
· Chống Nạn Buôn Người


Chuyên Mục

:: HĂY CỨU CỒN DẦU
:: Đ̉I TÀI SẢN
:: NGÀY VẬN ĐỘNG CHO VN

40 Năm Tị Nạn
An Toàn Lao Động
Bạo Hành Gia Đ́nh
Chống Nạn Buôn Người
Chủ Quyền Quốc Gia
Cứu Trợ Thiên Tai
Di Dân & Nhập Tịch
Định Cư Nhân Đạo
Lịch Sử Qua Lời Kể
Mái Ấm Gia Đ́nh
Nhân Quyền
Nhân Vật Trong Tháng
Phát Triển Cộng Đồng
Quan Điểm
Sống Đẹp
Sức Khoẻ
Tài Chánh
Tị Nạn
Thế Hệ Trẻ
Thư Toà Soạn
Tin Cập Nhật
Tin Sinh Hoạt
Tin Trang Nhất
Tin Tức Thời Sự
Truyện Ngắn
TPP
Tuổi Hạc
Tù Nhân Lương Tâm
Tự Do Tôn Giáo
Văn Khố Thuyền Nhân
Xoá Bỏ Tra Tấn

Chức Năng Thông Dụng
· Đọc Theo Chủ Đề
· Đọc Theo Số Báo
· Ghi Danh vào Email List
· Quảng Bá Mạch Sống
· Top 15
· Ư Kiến Độc Giả
· Liên lạc ṭa soạn
· Gửi bài cho Mạch Sống
· Phiếu Đóng Góp
· Census 2010
· T́m kiếm

Ghi Danh Nhận Tin
Ghi Danh Nhận Bản Tin Mạch Sống
T́m Kiếm


Hit Counter
We received
26922213
page views since June 01, 2005
MS116 - 03/12: Không Thể Ngồi Yên

Tin Cập Nhật

Đinh Thị Ngọc Tuyết

Trở về cuộc sống thường nhật sau ba ngày đến Washington D.C. ḥa vào ḍng người vào Ṭa Bạch Ốc và Quốc Hội Hoa Kỳ để đưa thỉnh nguyện thư đ̣i hỏi Nhân Quyền cho Việt Nam, trong ḷng tôi ḥa lẫn nhiều cảm xúc. Tôi muốn chia sẻ những ǵ tôi đă nghe, thấy, và cảm nhận trong chuyến đi này.

Những ngày đầu năm 2012, trên mạng internet, vào diễn đàn nào, tôi cũng nghe người ta nhắc tới nhạc sĩ Việt Khang và hai bài hát của anh là “Việt Nam tôi đâu” và “Anh là ai?”. Vào trang youtube, đánh 2 chữ “Việt Khang”, tôi lặng người nghe chính Việt Khang tŕnh bày hai tác phẩm của anh. Từng lời ca, tiếng nhạc, những h́nh ảnh minh họa nổi lên với dùi cui, súng ống của công an, bộ đội, với máu và nước mắt của những người dân lành vô tội bị cướp đất, cướp nhà, cướp tàu thuyền đánh cá. Ruột đau quặn thắt, chỉ muốn làm một ǵ điều ǵ đó cho quê hương, cho đất nước, cho đồng bào của ḿnh, mà không biết phải làm ǵ và bắt đầu từ đâu.



Giữa tháng Hai, chị Thúy Loan Nguyễn và chị Trang Khanh Trần, nhân viên văn pḥng BPSOS liên lạc với Linh Mục Anthony Chính Ngô, Cha Chánh Xứ nhà thờ Saint John Vianney, mong muốn được đến nhà thờ để kêu gọi mọi người kư tên vào Thỉnh Nguyện Thư Nhân Quyền cho Việt Nam và đ̣i hỏi chính quyền Cộng Sản thả Linh Mục Nguyễn Văn Lư, Ḥa Thượng Thích Quảng Độ, Việt Khang, và tất cả tù nhân chính trị và lương tâm do anh Trúc Hồ và đài truyền h́nh SBTN khởi xướng, đồng thời kư vào thư gởi riêng cho Dân Biểu John Yarmuth, KY để yêu cầu ông hăy chú ư đến t́nh trạng Nhân Quyền ở Việt Nam.

Vào những ngày đầu tháng 3, qua báo chí và truyền thông, tôi được tin đồng bào Việt Nam sẽ đổ về thủ đô Washington D.C. để vào ṭa Bạch Ốc tŕnh thỉnh nguyện thư, trực tiếp gặp gỡ các Dân Biểu hay các nhân viên của họ để tŕnh bày t́nh trạng Nhân Quyền ở Việt Nam ngày càng xuống dốc tàn tệ.
Lời ca tiếng nhạc của Việt Khang như văng vẳng trong tai tôi: “Tôi không thể ngồi yên khi nước Việt Nam đang ngả nghiêng, dân tộc tôi sắp phải đắm ch́m, một ngh́n năm hay triền miên tăm tối”. Rồi lời kêu gọi của nhạc sĩ Trúc Hồ “Anh em ta đáp lời sông núi” đă thôi thúc tôi lên đường đi Washington D.C.

Từ phi trường, tôi đón taxi chạy thẳng tới khách sạn Marriott Courtyard Rosslyn tại Arlington, Virginia nơi có cuộc họp chuẩn bị cho phái đoàn vào ṭa Bạch Ốc ngày thứ Hai. Vừa vào khách sạn, nghe tiếng Việt, gặp đồng bào Việt Nam từ khắp nơi kéo về, tôi thấy ḷng thật ấm áp trước những lời thăm hỏi ân cần giữa những người đồng hương từ muôn phương tuôn về thủ đô. Ai cũng háo hức và cảm thấy ḿnh cần phải góp một bàn tay, làm một việc ǵ đó để giúp cho quê hương và đồng bào ruột thịt tại quê nhà.

Nh́n những bạn trẻ sát cánh với Tiến Sĩ Nguyễn Đ́nh Thắng, BPSOS và anh Vơ Thành Nhân, đài SBTN-DC lo sắp xếp công việc chuẩn bị cho cuộc họp với Ṭa Bạch Ốc vào thứ Hai và vận động với Quốc Hội vào thứ Ba, thấy thật thương và phục giới trẻ Việt Nam, đa số được sinh ra và trưởng thành tại Hoa Kỳ, đă dấn thân phục vụ cộng đồng và đất nước.

Sáng thứ Hai, ngày 5 tháng 3, năm 2012, khi phái đoàn gần 200 người Việt vào tiếp xúc với Ṭa Bạch Ốc về thỉnh nguyện thư Nhân Quyền cho Việt Nam th́ bên ngoài giữa trời đông mây mù và giá lạnh, hàng ngh́n người đă đứng bên ngoài Ṭa Bạch Ốc với cờ vàng ba sọc đỏ bay phất phới, hát vang những bản nhạc Hùng Ca kêu gọi t́nh yêu nước, thương ṇi, và quyết tâm bảo vệ giang san tổ quốc.

Từ những em nhỏ c̣n nằm trong xe đẩy, đến các bạn trẻ, và các cô chú bác, cùng những cụ ông, cụ bà, tất cả đều hy sinh, giữa trời lạnh giá, ai cũng bừng bừng khí thế, với một t́nh yêu không bờ bến cho đất nước Việt Nam và đồng bào ruột thịt tại quê nhà.

Thương quá đồng bào tôi ở Việt Nam, chỉ v́ yêu sự thật, yêu nước, lên tiếng bảo vệ chủ quyền biển đảo Hoàng Sa, Trường Sa mà phải chịu bao nhục h́nh và tù đày trong những nhà tù, trại giam. Thương lắm đồng bào Việt Nam hải ngoại của tôi, dù đứng ngoài trời lạnh và mệt nhưng thấy trong ánh mắt nhiều người lấp lánh những niềm vui. Vui v́ nh́n thấy hào khí của dân tộc dâng lên từng ngày theo từng số chữ kư vào bản thỉnh bguyện thư trên mạng We The People của Ṭa Bạch Ốc. Vui v́ lần đầu tiên trong lịch sử của người Việt Hải Ngoại, đồng bào Việt Nam có một sự đoàn kết, tương thân tương ái, “già trẻ gái trai giơ cao tay” đ̣i quyền làm người cho đồng bào trong nước.
Trong Ṭa Bạch Ốc, phái đoàn Việt Nam đă tiếp xúc với đại diện Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ. Phụ tá ngoại trưởng đặc trách Dân Chủ, Nhân Quyền và Lao Động, ông Michael Posner cho biết chính phủ Hoa Kỳ đă lưu ư chính quyền Việt Nam trường hợp nhạc sĩ Việt Khang. Ông nhấn mạnh đến mối quan tâm về nhân quyền tại Việt Nam với Hà Nội và đề cập tới các tù nhân lương tâm như Linh Mục Nguyễn Văn Lư, Luật Sư Cù Huy Hà Vũ và Blogger Điếu Cày. Ông Michael Posner cho biết vị phụ tá của Ông đang chuẩn bị sang Việt Nam vào tuần tới.

Tiến Sĩ Nguyễn Đ́nh Thắng chia sẻ: “Khi phái đoàn rời khỏi Toà Bạch Ốc, một nhóm nhỏ đă ở lại để trao đổi riêng với một số nhân viên Toà Bạch Ốc và Bộ Ngoại Giao về cơ chế hợp tác dài hạn, có phản hồi, có theo dơi tiến triển. Một cơ chế và tiến tŕnh như vậy sẽ mở ra nhiều cơ hội để nhiều vấn đề tuần tự được nêu lên và cùng nhau t́m giải pháp. Đây là viên gạch nền tảng mở đầu cho sự hội ư giữa Hành Pháp Hoa Kỳ và tập thể người Mỹ gốc Việt. Hai bên cũng trao đổi về cách sử dụng danh sách tù nhân chính trị, tôn giáo và lương tâm để làm chuẩn mực đo lường tiến triển về nhân quyền và tránh t́nh trạng Việt Nam thả dăm người nhưng bắt hàng loạt mà lại rêu rao là có cải thiện”.
Thứ Ba, ngày 6 tháng 3, năm 2012, đoàn người Việt Nam với cờ vàng ba sọc đỏ, với áo dài, khăn đóng chia thành nhiều nhóm để mang tài liệu, bằng chứng về sự chà đạp nhân quyền của chính quyền Cộng Sản Việt Nam, danh sách tù nhân lương tâm, và những dự luật về Nhân Quyền Việt Nam tại Quốc Hội đến từng văn pḥng của các Dân Biểu.

Khi đang đứng xếp hàng để qua cổng an ninh của ṭa nhà Quốc Hội, một nhóm người Mỹ cũng đang xếp hàng vào Quốc Hội, hiếu kỳ hỏi tôi tại sao lại có nhiều người Việt Nam đến Quốc Hội ngày hôm nay. Họ tự giới thiệu họ đang là Giáo Sư của một trường đại học ở Utah, là cựu quân nhân Việt Nam ngày xưa và đă đóng quân ở Đà Nẵng. Tôi đă tṛ chuyện với họ, giải thích cho họ hiểu lư do người Việt hải ngoại từ các tiểu bang của nước Mỹ, cùng về đây để đ̣i hỏi và tranh đấu quyền làm người cho đồng bào trong nước.

Tôi cũng nhân cơ hội này chia sẻ với họ những suy nghĩ của tôi về nguyên nhân miền Nam Việt Nam lọt vào tay Cộng Sản Bắc Việt. Tôi khẳng định rằng Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa đă chiến đấu rất anh dũng để bảo vệ miền Nam Việt Nam. Chúng tôi mất nước v́ chúng tôi bị đồng minh bỏ rơi. V́ trong cuộc chiến này, chúng tôi đă đánh với một tay bị trói sau lưng. Một người Mỹ trong nhóm đă đồng ư với nhận định của tôi và chia sẻ thêm là những người Philippines mà ông đă gặp sau khi ông rời Việt Nam trong những ngày cuối tháng 4 năm 1975 đă nói với ông rằng họ cũng lo sợ là chính phủ Mỹ sẽ bỏ rơi Philippines sau khi miền Nam Việt Nam rơi vào tay cộng sản.

Tôi thấy ḿnh có bổn phận phải nói lên sự thật, dù sự thật đắng cay, để lấy lại danh dự cho những người lính Việt Nam Cộng Ḥa đă hy sinh xương máu, một phần thân thế, và mạng sống của ḿnh để bảo vệ nền tự do dân chủ cho quê hương đất nước.

Khi qua khỏi cổng an ninh, nhóm người Mỹ ấy đă chia sẻ rằng họ rất vui khi thấy người Việt Nam hải ngoại ư thức được quyền lợi và trách nhiệm của ḿnh, đă có mặt tại Quốc Hội ngày hôm nay để nói chuyện với những vị dân cử và nêu lên những vấn đề mà chúng ta quan tâm, nhất là nhân quyền cho đồng bào tại quê nhà.

Những ṭa nhà Quốc Hội mang tên Cannon, Longworth, Rayburn, Russell, Dirksen và Hart nối liền với nhau bằng những đường hầm là những tên thật là xa lạ với đồng bào Việt Nam, nhưng ngày hôm ấy, những tên này được lập đi lập lại qua những lời chỉ dẫn của một số bạn trẻ rành đường đi nước bước trong Quốc Hội. Các anh chị đă hướng dẫn từng nhóm nhỏ để đến từng văn pḥng các Dân Biểu để họp theo những cuộc hẹn đă được đặt trước hay chỉ chuyển giao những tài liệu về Nhân Quyền cho Việt Nam.

V́ số người tham dự rất đông nên cũng có chút thiếu xót trong việc tổ chức nhưng không v́ thế mà làm nhụt chí những tấm ḷng Việt Nam muốn đóng góp một chút sức mọn cho dân tộc.

Nhóm tôi có bác Tôn Nguyễn (KY), chị Đông Bùi (VA), Kim Dung Nguyễn (GA), anh chị Hiếu-Chi Trần (MA), anh chị Đạt-Tuyết (MA), cùng bốn bé từ 3 tới 12 tuổi: Huy, Nhân, Hoài An, và Minh (MA), con của anh chị Hiếu-Chi và Đạt-Tuyết.

V́ đây là lần đầu tiên, tất cả mọi người trong nhóm đến Quốc Hội, nên chúng tôi rất bỡ ngỡ và có chút khó khăn t́m những văn pḥng được chỉ định nhưng nhóm thật may mắn được một anh sinh viên thực tập của một dân biểu tiểu bang California dẫn đường đưa chúng tôi từ ṭa nhà Rayburn đi một đoạn đường hầm thật dài để đến ṭa nhà Cannon.

Trên đường hướng dẫn nhóm đi đến ṭa nhà Cannon, tôi cũng chia sẻ với anh ấy lư do mà chúng tôi, những người Việt Nam, từ khắp nơi tập hợp về đây để đấu tranh cho quyền làm người cho đồng bào chúng tôi tại quê nhà. Anh ấy rất cảm kích với tấm ḷng của đồng bào hải ngoại với đất nước và dân tộc.
Từ 10 giờ sáng tới 3 giờ chiều, nhóm chúng tôi đă ghé thăm và giao hồ sơ Nhân Quyền cho Việt Nam tại 9 văn pḥng Dân Biểu của tiểu bang Texas, Kentucky, New York, Florida, Oklahoma, và Massachusetts.

Trong cuộc họp với cô Christina Tsafoulias, phụ tá đặc trách về Đối Ngoại của Dân Biểu Michael Capuano, MA, chúng tôi đă tŕnh bày t́nh trạng Nhân Quyền đang bị xúc phạm trầm trọng ở Việt Nam với danh sách những tù nhân chính trị và lương tâm cùng với hai dự luật về Nhân Quyền Việt Nam tại Quốc Hội.
Nhân dịp này, tôi cũng giao cho cô Christina tin tức và tài liệu về nhạc sĩ Việt Khang và anh Hiếu Trần cũng đă chia sẻ với cô Christina câu chuyện về anh Đoàn Văn Vươn, người bị chính quyền Cộng Sản Việt Nam cướp ruộng đất, phá sập nhà, vơ vét tôm cá trong đầm, và đang bị bắt giam tại Tiên Lăng, Hải Pḥng.

Cô Christina chăm chú lắng nghe, ghi chép cẩn thận và cam kết với chúng tôi là cô sẽ nghiên cứu những tài liệu về nhân quyền do chúng tôi giao và sẽ chuyển tới Dân Biểu Michael Capuano.

Sau một ngày đi những đoạn đường thật dài từ ṭa nhà này qua ṭa nhà khác trong Quốc Hội, tất cả mọi người tập chung về pḥng tiếp tân 340 ở ṭa nhà Rayburn để dự một bữa tiệc nhẹ do Cựu Dân Biểu Cao Quang Ánh khoản đăi.
Trong căn pḥng nhỏ bé này, mọi người ngồi bệt dưới đất, san sát nhau v́ không đủ chỗ. Nh́n những mái đầu bạc phơ ngồi chen lẫn với những mái đầu xanh, tôi thấy t́nh yêu quê hương, yêu đồng bào tràn ngập trong ḷng.
Ai cũng mệt mỏi về thể xác nhưng tinh thần vẫn rất hăng hái. Mọi người thay nhau lên chia sẻ cảm tưởng của ḿnh và đóng góp ư kiến cho những thiếu xót trong việc tổ chức để cùng rút kinh nghiệm cho những lần sau. Những lời đóng góp chân t́nh từ đáy ḷng được mọi người vỗ tay hưởng ứng.

Gặp tôi ngoài hành lang, dù chưa quen biết, bác Tony Thân Nguyễn ở Massachusetts chân t́nh nắm tay tôi nói: “Bác cám ơn con”.

Tôi ngạc nhiên: “Ơ, sao Bác lại cám ơn con? Con phải cám ơn Bác đă lặn lội đường xa, lái xe 9, 10 tiếng từ Boston đến đây để lên tiếng cho đồng bào ḿnh mới đúng chứ!”

Bác cười: “Bác thấy con c̣n trẻ, Bác đoán là con c̣n đang đi làm. Hôm nay con có mặt ở đây có nghĩa là con phải lấy ngày phép. Bác cám ơn con”.

Tôi xúc động không nói nên lời. Chỉ biết nắm lấy tay bác như nắm lấy t́nh yêu của đồng bào để vào trong trái tim tôi. Để nghe nhịp đập của những trái tim Việt Nam, máu đỏ, da vàng, ḥa thành một nhịp, biết đau với niềm đau của dân tộc, biết buồn với vận nước nổi trôi, biết cùng nhau đứng lên để đáp lời sông núi, để cùng đồng ḷng cất cao tiếng hát “Tôi không thể ngồi yên khi nước Việt Nam đang ngả nghiêng... Tôi không thể ngồi yên để đời sau cháu con tôi làm người...”.

Thật cảm phục khi nh́n thấy hai gia đ́nh trẻ của anh chị Hiếu-Chi (MA) và anh chị Đạt-Tuyết (MA) đă lấy ngày phép, cho các con nhỏ nghỉ học, để cùng cha mẹ đi biểu t́nh tại Ṭa Bạch Ốc và đi vận động cho Nhân Quyền Việt Nam tại Quốc Hội.

Xin gởi lời chào tới bác Thân (Boston, MA), anh Thành (Huntsville, AL), chị Thanh (Garden Grove, CA), anh B́nh (Houston, TX) mà tôi đă có duyên gặp gỡ trong ṭa Bạch Ốc và Quốc Hội. Gởi lời thăm thương mến đến gia đ́nh chị Phương ở Bowling Green, KY với 2 tà áo dài Việt Nam duyên dáng và hai chiếc nón bài thơ có h́nh cờ vàng ba sọc đỏ và hàng chữ “Human Rights for Việt Nam”.

Xin cám ơn các anh chị văn pḥng BPSOS: anh Thắng, chị Trang Khanh, chị Đông, chị Cúc, chị Trinh, chị Thúy Loan, Dương, Kim Dung, Nancy, Nhi và rất nhiều bạn trẻ đă âm thầm làm việc, chịu thương chịu khó trong những ngày qua, vất vả v́ đại cuộc, v́ nhân quyền cho Việt Nam.

Xin gởi lời tri ân tới anh Trúc Hồ, đài truyền h́nh SBTN, tất cả những t́nh nguyện viên đă làm việc ngày đêm: nhận điện thoại hay đi đến từng nhà để vận động và xin chữ kư và trên hết là gần 150,000 đồng bào thầm lặng đă “không thể ngồi yên” và đă đứng lên kư tên vào bản Thỉnh Nguyện Thư Nhân Quyền cho Việt Nam.

Xin cám ơn tất cả đồng bào Việt Nam khắp nơi trên thế giới và nhất là tại Hoa Kỳ đă không quản đường xa cực nhọc, tốn bao nhiêu thời gian và công sức, cùng đến thủ đô Washington D.C. để vào Ṭa Bạch Ốc tŕnh thỉnh nguyện thư, để xuống đường biểu t́nh trước Ṭa Bạch Ốc, để tràn ngập các hành lang của Quốc Hội v́ Nhân Quyền cho Việt Nam.

Cám ơn người bạn đời luôn nâng đỡ, khuyến khích, tạo điều kiện để tôi có cơ hội góp một bàn tay vào chiến dịch Thỉnh Nguyện Thư Nhân Quyền cho Việt Nam.

Chúng ta bắt đầu bước những bước đầu tiên trên một chặng đường dài để đ̣i quyền làm Người cho đồng bào ruột thịt ở quê nhà. “Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên”. Cầu xin Ơn Trên che chở cho đất nước Việt Nam chúng con, đă chịu quá nhiều cay đắng và mất mát.

Xin cho tất cả đồng bào Việt Nam ở hải ngoại và quốc nội luôn đoàn kết, biết khiêm nhường, dẹp bỏ cái “tôi” khi làm việc chung, yêu thương nhau, không sợ hăi, cùng đứng lên “chống quân xâm lược, chống kẻ nhu nhược bán nước Việt Nam” để người Việt Nam từ khắp năm châu bốn biển sẽ có một ngày gặp nhau tại quê hương Việt Nam tự do và dân chủ.

“Mẹ ơi đoái thương xem nước Việt Nam, Trời u ám bất công lan tràn. Mẹ hăy giơ tay ban phúc B́nh An cho Việt Nam qua phút nguy nan…”

Posted on Friday, March 16 @ 17:21:06 EDT by ngochuynh
 
Related Links
· More about Tin Cập Nhật
· News by ngochuynh


Most read story about Tin Cập Nhật:
Học Bổng Cố Trung Tướng Ngô Quang Trưởng

Article Rating
Average Score: 5
Votes: 4


Please take a second and vote for this article:

Excellent
Very Good
Good
Regular
Bad

Options

 Printer Friendly Printer Friendly

 
Copyright © 2005 by MachSong, Inc.
PHP-Nuke © 2004 by Francisco Burzi
Mach Song Online.
Publisher: Nguyen Dinh Thang