Thiên Thơ
Phụ trách chương tŕnh CADV

Bản chất thông thường của phụ nữ là rất t́nh cảm, luôn gắn bó với người thân và gia đ́nh của ḿnh. Người con gái nào buổi ban đầu cũng dè dặt, cẩn thận chọn lựa người bạn đời của ḿnh. Một khi đă bắt đầu yêu thương thật sự một người nào, phái nữ thường trở nên hay tha thứ, bao dung, và che chở cho người yêu của ḿnh. Đến lúc có con, các bà mẹ lại càng siêng năng, vị tha hơn nhiều, thậm chí có thể hy sinh tất cả để bảo vệ cho con. Nếu phụ nữ may mắn gặp được một người bạn đời hiền lành, tốt bụng, biết lo lắng, săn sóc cho vợ con th́ gia đ́nh sẽ thường được vui tươi, hạnh phúc. Con cái sẽ luôn được thương yêu, chiều chuộng, được giáo dục tốt, mai sau sẽ trở thành người hữu dụng cho xă hội. Nhưng nếu không may, người chồng thiếu trách nhiệm hay thường đánh mắng vợ con th́ phụ nữ sẽ phải chịu biết bao nhiêu điều tủi nhục, bất công, thậm chí có thể đi đến thất vọng, chán chường hay muốn bỏ phế tất cả…
Con người ai cũng trân quư gia đ́nh, dồn tất cả mọi nỗ lực trong đời để bảo vệ hạnh phúc gia đ́nh, và con cái ḿnh. Nhưng vẫn có những gia đ́nh không ḥa thuận, không thân ái, thường căi cọ và thậm chí đánh đập lẫn nhau. Qua nhiều năm tháng, nếu không t́m được giải pháp thỏa đáng, vợ chồng sẽ chia tay, “anh đi đường anh, tôi đi đường tôi”. Sự chia tay nghe qua có vẻ đơn giản nhưng thực ra vô cùng gay go, gian khổ. Phụ nữ phải trải qua nhiều giai đoạn truân chuyên, ray rức trước khi đi đến giai đoạn chia tay với người chồng của ḿnh. Mức độ đau khổ có thể khác nhau tùy cá tính và hoàn cảnh mỗi người. Nhưng tựu chung người vợ nào cũng nếm đủ mùi vị chua chát, đắng cay, khổ nhục để rồi đến giai đoạn cuối cùng, nếu cảm thấy ḿnh không thể tiếp tục chịu đựng được nữa, sẽ quyết định từ bỏ người chồng. Sự ly thân thường bắt đầu sau nhiều đau khổ, cân nhắc, tính toán thiệt hơn cho bản thân và con cái.
Nhiều trường hợp người chồng say sưa, lăng nhăng, thô bạo, nhưng người vợ vẫn khó từ bỏ ra đi v́ rất nhiều lư do. Người vợ thương con sẽ không muốn con ḿnh xa ĺa người cha ruột thịt của nó. Hơn nữa, nếu sống riêng, bà vợ hay ông chồng có đủ khả năng tài chánh để trả tiền hai nơi ở, và lo lắng cho con cái ăn học đầy đủ được không? Người đàn bà phải thực tế nghĩ đến những vấn đề cần phải giải quyết sau khi dọn ra sống riêng. Ai sẽ đưa rước con cái đi học, về nhà? Ai trông nom, săn sóc, dạy dỗ chúng? Nếu sống riêng người chồng có khả năng trả tiền nhà và chu cấp vợ con hay không? Bản thân người vợ có thể sống một ḿnh để dần dần học thêm Anh ngữ, t́m việc làm, học lái xe hay không, v.v. Đôi khi bạn nghĩ con trai cần người cha dạy dỗ dễ dàng hơn người mẹ v́ người cha biết rơ tâm lư và sở thích của con trai hơn người mẹ. Nên bạn do dự, kiên tŕ lâu hơn, cầu nguyện nhiều hơn, mong người chồng sẽ có lúc hồi tâm sửa đổi, không đối xử nhẫn tâm với vợ và các con nữa. V́ vậy, có người đă chịu đựng nhiều năm, có khi hơn mười năm mới tiến đến giai đoạn ly thân, ly dị.
Những bạn gái trẻ trung, chưa có con, có thể quyết định từ bỏ ra đi dễ dàng hơn để tránh cảnh bị bóp cổ, bị đập đầu vào tường, bị hành hạ xác thân trong vấn đề t́nh dục, hay bị tra khảo để lấy tiền đi cờ bạc, nhậu nhẹt… Muốn dọn ra sống riêng, bạn có thể dự tính bước đầu có thể ở nhà tạm trú (shelters) trong vài tháng hay một năm để học Anh ngữ, học nghề, t́m việc làm, dành dụm tiền. Sau đó mới bắt đầu t́m chỗ ở riêng hay chia pḥng với bạn gái khác. Hiện nay, vùng Hoa Thịnh Đốn có mở những lớp huấn nghệ ngắn hạn trong một năm trong ngành y tế để giúp đỡ học viên trở thành những nhân viên y tế được chứng nhận (Certified Nursing Assistant - CNA). Bạn cần hội đủ tiêu chuẩn để bắt đầu học nghề y tế này. Vấn đề nan giải là nạn nhân có chuẩn bị sống tự lập một ḿnh không? Có người nấn ná ở lại với kẻ hung bạo thêm một thời gian để học thêm Anh văn, t́m việc làm rồi sau đó mới quyết định ra đi. Có người chịu đựng nhục nhă, lo sợ hàng ngày… để con ḿnh có chỗ ăn ở yên ổn v́ chúng vừa mới lọt ḷng mẹ. Tuy nhiên, cũng có những phụ nữ dứt khoát gọi cảnh sát sau khi sanh để được cứu cấp v́ không ai lo thức ăn uống cho bà mẹ và em bé mới sanh. Mỗi hoàn cảnh đều khác nhau đưa đến những quyết định và chọn lựa khác nhau. Miễn là trong bất cứ hoàn cảnh nào, phụ nữ và trẻ em đều được bảo vệ an toàn, khỏe mạnh, không bị hiếp đáp bất công, không bị đă thương hay đe doạ đến tính mạng.
Có người dọn ra đi, rồi quay về trở lại năm lần bảy lượt v́ bản thân và con cái họ c̣n thương yêu kẻ bạo hành, muốn người này có cơ hội ăn năn, hối cải mặc dù trên thân thể họ đă mang nhiều vết sẹo do kẻ bạo hành gây nên. Có người lại cương quyết chấp nhận mọi chông gai, khó khổ thà sống riêng chứ không chịu bị sĩ nhục, chà đạp phi lư. Trong bất cứ trường hợp nào nạn nhân cũng có các cơ quan, tổ chức bất vụ lợi bênh vực và giúp đỡ. Họ có thể học các lớp Anh ngữ miễn phí, được các luật sư giúp xin thẻ xanh miễn phí, hay đươc giúp đỡ ly thân, ly dị miễn phí. Họ cũng có thể đi bác sĩ hay tham vấn với bác sĩ tâm bệnh miễn phí. Nhất là những nạn nhân bị chấn thương tâm lư nặng nề, dễ khóc, mất ngủ, lo sợ viễn vông, hay có ư nghĩ tự tử… cần đến bác sĩ tâm bệnh để được chữa trị đúng cách. Gia đ́nh, bạn bè, hay thân nhân có khi không dám giúp đỡ các nạn nhân bị bạo hành v́ sợ chỉ làm khó khăn thêm cho họ mà thôi. Bệnh tâm sinh lư của nạn nhân bị bạo hành rất tế nhị, nan giải, cần mất nhiều thời gian và chữa trị đúng cách mới mong khỏi hẳn được. Nạn nhân bị bạo hành chí mạng có thể trở nên bất b́nh thường hay hóa điên dại suốt đời. Đây là một bài học cho những ai nghĩ rằng hôn nhân là một vấn đề đơn giản, không chịu suy nghĩ chính chắn trước khi lập gia đ́nh, hay quyết định lập gia đ́nh chỉ để được sang Hoa Kỳ sinh sống... Có rất nhiều phụ nữ được chồng bảo lănh sang Hoa Kỳ vài tháng là xảy ra cảnh bị giam hảm ở nhà suốt ngày, suốt tháng, suốt năm chỉ để làm việc trong nhà, nấu cơm, dọn dẹp, làm vườn. Ngoài ra không biết chút nào về cuộc sống bên ngoài, nói chi đến các vấn đề pháp luật, nhân quyền hay tài chánh, kinh tế ǵ khác.
Trong mọi trường hợp, an toàn tánh mạng vẫn quan trọng nhất. Khi thấy ḿnh và các con có thể bị nguy hiểm đến tánh mạng là phải gọi cảnh sát đến ngay. Đừng để bị đánh nhừ tử rồi mới gọi cảnh sát. Có người để cho bị đánh bầm ḿnh, ra máu, gần ngất xỉu, mới chịu gọi cảnh sát v́ không nở gọi cảnh sát bắt đi người thân của ḿnh và các con. Có người c̣n phải chịu sự trách móc của gia đ́nh chồng sau khi ra khỏi nhà thương v́ bị chồng đánh đập quá tay. Công lư, pháp luật ở đâu? Đạo đức, trí tuệ nơi đâu? Hay đây là nhân quả nhiều đời kiếp giữa hai người, hai họ? Là hậu quả của kiếp sống nghèo nàn, thiếu học vấn, thiếu đạo đức, thiếu văn hóa? Là quyết định sai lầm của những phụ nữ bị t́nh ái làm si mê, khờ dại? Có các bậc cha mẹ, sau khi khuyên giải con cái nhiều lần là đừng để chồng đánh đập hoài v.v., đă không muốn dính dáng đến cuộc sống riêng tư của các con, không muốn bị hiểu lầm là cố t́nh phá hoại gia đ́nh các con. Anh chị em, bạn bè, người thân cũng rất e ngại khi phải can thiệp vào đời sống riêng tư của người khác nếu họ không thích lắng nghe.
Chúng ta nên lắng nghe ư kiến của người khác để học hỏi thêm kinh nghiệm, kiến thức của họ. Chúng ta nên cởi mở t́m hiểu đời sống mới, quan niệm mới, và các nguồn thông tin mới nơi xứ người. Chúng ta có quyền bảo vệ văn hóa tốt đẹp của đất nước ḿnh, cũng có quyền và trách nhiệm sửa đổi những quan niệm sai lầm, cổ hủ, bất công, vô nhân đạo đối với phụ nữ và trẻ em. Nơi nào con người bị chà đạp, hành hạ, gạt gẫm nơi đó không có hạnh phúc, tự do. Chúng ta may mắn sống trong một đất nước độc lập, tự do, có luật pháp, tôn trọng triệt để nhân quyền và hạnh phúc con người. Chúng ta cần suy nghĩ, đắn đo nhiều hơn để được sống an vui, hạnh phúc, tự do, không uổng phí một kiếp người trong thế gian đầy ô trọc này.
Chương tŕnh Cộng Đồng Chống Bạo Hành Gia Đ́nh của Uỷ Ban Cứu Người Vượt Biển (BPSOS) tại Virginia, Maryland, Texas đă giúp đỡ hàng trăm phụ nữ Việt Nam bị chồng hay người thân lợi dụng, hiếp đáp, đánh đập, không tạo cơ hội cho họ được học hỏi, làm việc, sống tự do, b́nh đẳng như bao nhiêu người khác. Các thân chủ này đă đến với BPSOS để được hướng dẫn, thông tin, đọc tài liệu và t́m hiểu các vấn đề mưu sinh tự lập nơi xứ người. Tùy hoàn cảnh mỗi người, các thân chủ có thể sử dụng trực giác, tài năng, kinh nghiệm riêng của ḿnh để giải quyết vấn đề bạo hành trong gia đ́nh theo đúng nguyện vọng của họ. Họ tự quyết định gọi cảnh sát hay không, tiếp tục ở lại để xây dựng gia đ́nh hay dọn ra riêng để đi đến ly thân, ly dị. Đa số phụ nữ sau khi dọn ra riêng đều đi làm nuôi con theo ư muốn của ḿnh, được pháp luật bảo vệ b́nh an, tự xin được thẻ xanh, được các cơ quan y tế, giáo dục, xă hội giúp đỡ tận t́nh. Có người đă lập gia đ́nh, có con và làm lại cuộc đời, tự ḿnh vươn lên sống tự do hạnh phúc như bao nhiêu phụ nữ khác.
Chương Tŕnh Chống Nạn Bạo Hành của UBCNVB được sự tài trợ của Door of Hope, Fairfax County Consolidated Funding Pool (FY08) và U.S. Department of Justice, Office on Violence Against Against Women, Legal Assistance for Victims Grant Program (2006-WL-AX-0036).